Thủ Thuật về Phong trào công nhân li-ông (pháp) đấu tranh với khẩu hiệu Mới Nhất
Bạn đang tìm kiếm từ khóa Phong trào công nhân li-ông (pháp) đấu tranh với khẩu hiệu được Cập Nhật vào lúc : 2022-10-19 12:05:13 . Với phương châm chia sẻ Bí quyết về trong nội dung bài viết một cách Chi Tiết 2022. Nếu sau khi tìm hiểu thêm nội dung bài viết vẫn ko hiểu thì hoàn toàn có thể lại Comments ở cuối bài để Ad lý giải và hướng dẫn lại nha.
Đáp án cần chọn là: A
Năm 1831, công nhân dệt tơ thành phố Li-ông (Pháp) khởi nghĩa đòi tăng lương, giảm giờ làm và đòi thiết lập chính sách cộng hòa. Tinh thần đấu tranh của tớ thể hiện qua khẩu hiệu viết trên lá cờ “Sống trong lao động, chết trong chiến đấu”
CÂU HỎI HOT CÙNG CHỦ ĐỀ
Phong trào đấu tranh của giai cấp công nhân ở nửa đầu thế kỉ XIX. Trong trong năm 20 — 30 của thế kỉ XIX, đội ngũ công nhân nhiều nước châu Âu.
Trong trong năm 20 — 30 của thế kỉ XIX, đội ngũ công nhân nhiều nước châu Âu ngày càng đông, càng đấu tranh đòi quyền lợi về kinh tế tài chính và chính trị. Ở Pháp, năm 1831, do bị bóc lột nặng nề và đời sống quá trở ngại vất vả, công nhân dệt thành phố Li-ông khởi nghĩa đòi tăng lương, giảm giờ làm. Những người khởi nghĩa đã làm chủ thành phố trong 10 ngày. Quyết tâm đấu tranh của tớ thể hiện trong khẩu hiệu : “Sống trong lao động hoặc chết trong chiến đấu !”. Năm 1834, công nhân những nhà máy sản xuất tơ ở Li-ông lại khởi nghĩa đòi thiết lập nền cộng hoà. Cuộc đấu tranh quyết liệt đã trình làng suốt 4 ngày, ở đầu cuối bị dập tắt.Ở Anh, trong trong năm 1836 – 1848, một trào lưu công nhân to lớn,
có tổ chức triển khai đã trình làng -trào lưu Hiến chương. Họ tiến hành mít tinh, đưa kiến nghị có chữ kí của phần đông công nhân lên nghị viện, đòi quyền phổ thông đầu phiếu, tăng lương và giảm giờ làm cho những người dân lao động. Mặc dù bị đàn áp tuy nhiên đấy là trào lưu có tiềm năng chính trị rõ ràng và được sự hưởng ứng rộng tự do của quần chúng.
Ở Đức, đời sống của công nhân và thợ thủ công cũng rất cơ cực. Năm 1844,công nhân dệt vùng Sơ-lê-din khởi nghĩa, phá huỷ nhà xưởng. Cuộc khởi nghĩa không duy trì được lâu nhưng có tác dụng mở đầu trào lưu đấu tranh sôi sục của công nhân Đức sau này.
Những cuộc đấu tranh trên của giai cấp công nhân Anh, Pháp. Đức đều thất bại vì thiếu sự lãnh đạo đúng đắn và chưa tồn tại đường lối chính trị rõ ràng, tuy nhiên đã ghi lại sự trưởng thành của công nhân, tạo Đk quan trọng cho việc Ra đời của lí luận khoa học sau này.
I. Phong trào công nhân nửa đầu thế kỉ XIX
1. Phong trào đập phá máy móc và bãi công.
- Cùng với việc tăng trưởng công nghiệp, giai cấp công nhân hình thành sớm ở Anh, rồi ở những nước khác. Lòng tham lợi nhuận, sự bóc lột nặng nề của giai cấp tư sản đã làm cho tình cảnh công nhân vô cùng khốn khổ. Họ phải thao tác từ 14 đến 16 giờ mỗi ngày trong những Đk lao động vất vả để nhận đồng lương chết đói. Đàn bà, trẻ con cũng phải thao tác nặng, lương thấp hơn đàn ông. Điều kiện ăn ở rất tồi tàn.
- Vào cuối thế kỉ XVIII, trào lưu đập phá máy móc và đốt công xưởng nổ ra mạnh mẽ và tự tin ở Anh. Đầu thế kỉ XIX, trào lưu lan ra những nước khác ví như Pháp, Bỉ, Đức. Công nhân còn đấu tranh bằng hình thức bãi công, đòi tăng lương, giảm giờ làm.
- Trong quy trình đấu tranh, giai cấp công nhân đã xây dựng những công đoàn.
Công đoàn là tổ chức triển khai nghề nghiệp của công nhân, có trách nhiệm đoàn kết, tổ chức triển khai họ đấu tranh đòi quyền lợi cho mình như đòi tăng lương, giảm giờ làm, cải tổ Đk thao tác (vệ sinh môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên, bảo vệ an toàn và uy tín lao động...), giúp sức nhau khi gặp trở ngại vất vả (ốm đau, tai nạn không mong muốn, thất nghiệp)...
2. Phong trào công nhân trong trong năm 1830 – 1840.
- Từ trong năm 30 - 40 của thế kỉ XIX, giai cấp công nhân đã vững mạnh, tiến hành đấu tranh chính trị, trực tiếp chống lại giai cấp tư sản.
- Năm 1831, công nhân dệt tơ thành phố Li-ông (Pháp) khởi nghĩa đòi tăng lương, giảm giờ làm và đòi thiết lập chính sách cộng hòa. Tinh thần đấu tranh của tớ thể hiện qua khẩu hiệu viết trên lá cờ "Sống trong lao động, chết trong chiến đấu”. Cuộc khởi nghĩa bị đàn áp. Năm 1834, thợ tơ Li-ông lại khởi nghĩa, chiến đấu quyết liệt với quân chính phủ nước nhà trong bốn ngày.
- Năm 1844, công nhân dệt vùng Sơ-lê-din (Đức) khởi nghĩa, chống sự khắc nghiệt của chủ xưởng và Đk lao động tồi tệ. Cuộc khởi nghĩa chỉ cầm cự được ba ngày rồi bị đàn áp đẫm máu.
- Từ năm 1836 - 1847, một trào lưu công nhân to lớn, có tổ chức triển khai, đã trình làng ở Anh, đó là "Phong trào Hiến chương”.
+ Hình thức đấu tranh của trào lưu này là mít tinh, biểu tình đưa kiến nghị (có hàng triệu chữ kí) đến Quốc hội đòi quyền phổ thông bầu cử, tăng lương, giảm giờ làm cho những người dân lao động.
+ Phong trào ở đầu cuối bị dập tắt nhưng đã tỏ rõ tính chất quần chúng to lớn, tính tổ chức triển khai và tiềm năng chính trị rõ ràng.
- Những cuộc đấu tranh của công nhân Pháp, Đức, Anh… ở đầu cuối đều thất bại vì thiếu tổ chức triển khai lãnh đạo vững vàng và chưa tồn tại đường lối chính trị đúng đắn nhưng đã ghi lại sự trưởng thành của trào lưu công nhân quốc tế và tạo tiền đề cho việc Ra đời của lí luận cách mạng.
II. Sự Ra đời của chủ nghĩa Mác
1. Mác và Ăng-ghen.
- Các Mác sinh vào năm 1818 trong một mái ấm gia đình trí thức gốc Do Thái ở thành phố Tơ-ri-ơ (Đức). Từ nhỏ, Mác nổi tiếng thông minh; năm 23 tuổi ông đỗ Tiến sĩ triết học.
- Mác vừa nghiên cứu và phân tích khoa học, vừa cộng tác với những báo có khuynh hướng cách mạng. Bị trục xuất khỏi Đức. Năm 1843, Mác sang Pa-ri tiếp tục nghiên cứu và phân tích và tham gia trào lưu cách mạng ở Pháp.
Trong những nội dung bài viết của tớ, Mác kết luận: Giai cấp vô sản được vũ trang bằng lí luận cách mạng sẽ đảm đương thiên chức lịch sử giải phóng loài người khỏi ách áp bức bóc lột.
- Phri-đrích Ăng-ghen sinh vào năm 1820 trong một mái ấm gia đình chủ xưởng giàu sang ở thành phố Bác-men, thuộc vùng công nghiệp tăng trưởng nhất của Đức thời đó. Hiểu rõ thủ đoạn làm giàu của giai cấp tư sản, ông tỏ ra khinh ghét chúng. Năm 1842, ông sang Anh và đi sâu tìm hiểu nỗi khổ của những người dân công nhân, công bố nhiều nội dung bài viết, trong số đó có cuốn Tình cảnh giai cấp công nhân Anh.
Ăng-ghen nhận định rằng giai cấp vô sản không riêng gì có là nạn nhân của chủ nghĩa tư bản mà còn là một một lực lượng hoàn toàn có thể đánh đổ sự thống trị của giai cấp tư sản và tự giải phóng khỏi mọi xiềng xích.
- Năm 1844, Ăng-ghen từ Anh sang Pháp và gặp Mác; từ đó khởi đầu một tình bạn lâu dài, bền chặt và cảm động giữa hai nhà lí luận cách mạng lỗi lạc.
2. "Đồng minh những người dân cộng sản" và "Tuyên ngôn của Đảng Cộng sản".
- Trong thời hạn ở Anh, Mác và Ăng-ghen liên hệ với một tổ chức triển khai bí mật của công nhân Tây Âu là "Đồng minh những người dân chính nghĩa” và cải tổ thành “Đồng minh những người dân cộng sản”. Đây là chính đảng độc lập thứ nhất của vô sản quốc tế. Hai ông được ủy nhiệm soạn thảo cương lĩnh của Đồng minh. Tháng 2/1848, cương lĩnh được công bố ở Luân Đôn dưới hình thức một bản tuyên ngôn - Tuyên ngôn của Đảng Cộng sản.
+ Tuyên ngôn gồm có Lời mở đầu và bốn chương. Lời mở đầu nêu mục tiêu, nguyện vọng của những người dân cộng sản
+ Tuyên ngôn nêu rõ quy luật tăng trưởng của xã hội loài người là yếu tố thắng lợi của chủ nghĩa xã hội. Tuyên ngôn nhấn mạnh yếu tố vai trò của giai cấp vô sản là lực lượng lật đổ chính sách tư bản và xây dựng chính sách xã hội chủ nghĩa.
+ Tuyên ngôn kết thúc bằng lời lôi kéo “Vô sản toàn bộ những nước đoàn kết lại!".
- Tuyên ngôn của Đảng Cộng sản là vẫn kiện quan trọng của chủ nghĩa xã hội khoa học, gồm có những yếu tố cơ bản về sự việc tăng trưởng của xã hội và cách social chủ nghĩa.
3. Phong trào công nhân từ thời điểm năm 1848 đến năm 1870 - Quốc tế thứ nhất.
- Trong trong năm cách mạng 1848 - 1849, giai cấp công nhân nhiều nước ở châu Âu đã đứng lên đấu tranh quyết liệt chống áp bức bóc lột. Ngày 23/6/1848, công nhân và nhân dân lao động Pa-ri lại khởi nghĩa, dựng chiến lũy và chiến đấu can đảm và mạnh mẽ và tự tin liên tục trong bốn ngày. Cuộc khởi nghĩa bị đàn áp đẫm máu nhưng - như Mác nhận định “đấy là trận đánh lớn thứ nhất giữa hai giai cấp phân loại xã hội lúc bấy giờ”.
- Ở Đức, công nhân và thợ thủ công cũng nổi dậy. Sợ hãi trước trào lưu quần chúng, tư sản Đức không quyết liệt đấu tranh chống thế lực phong kiến. Tuy vậy, trào lưu cách mạng vẫn tiếp tục tăng trưởng.
+ Từ sau cách mạng 1848 - 1849 đến năm 1870, chính sách tư bản đạt được sự thắng lợi riêng với chính sách phong kiến trên phạm vi toàn thế giới.
+ Tuy thành quả cách mạng rơi vào tay giai cấp tư sản, tuy nhiên công nhân đã và đang trưởng thành trong đấu tranh, nhận thức rõ hơn về vai trò giai cấp minh và tinh thần đoàn kết quốc tế của công nhân.
- Ngày 28/9/1864, trong cuộc mít tinh lớn ở Luân Đôn có đại biểu công nhân nhiều nước tham gia, Hội Liên hiệp lao động quốc tế được xây dựng (sau đi vào lịch sử với tên thường gọi Quốc tế thứ nhất). Mác là đại biểu của công nhân Đức, được cử vào Ban lãnh đạo và trở thành linh hồn của Quốc tế thứ nhất.
- Từ khi xây dựng đến năm 1870. Quốc tế thứ nhất vừa tiến hành truyền bá học thuyết Mác vừa đóng vai trò TT thúc đẩy trào lưu công nhân quốc tế.
+ Năm 1868, ở Anh nổ ra cuộc bãi công lớn, chủ tư bản Anh định đưa công nhân Pháp sang thao tác nhằm mục đích làm thất bại cuộc bãi công. Do sự thuyết phục của Quốc tế thứ nhất, công nhân Pháp đã từ chối sang Anh thao tác. Cuối cùng, cuộc bãi công của công nhân Anh thắng lợi.
+ Trong trong năm 1868 – 1869, công nhân mỏ ở Bỉ đã liên tục bãi công; chính phủ nước nhà Bỉ ra lệnh khủng bố, tàn sát nhiều người. Quốc tế thứ nhất đã lôi kéo công nhân những nước quyên góp, ủng hộ công nhân Bỉ.
Page 2
SureLRN
