/*! Ads Here */

Mục đích của cuộc chiến tranh Pháp-Phổ Chi tiết

Kinh Nghiệm về Mục đích của cuộc trận chiến tranh Pháp-Phổ Mới Nhất

Quý khách đang tìm kiếm từ khóa Mục đích của cuộc trận chiến tranh Pháp-Phổ được Cập Nhật vào lúc : 2022-07-11 02:44:23 . Với phương châm chia sẻ Thủ Thuật về trong nội dung bài viết một cách Chi Tiết Mới Nhất. Nếu sau khi tìm hiểu thêm tài liệu vẫn ko hiểu thì hoàn toàn có thể lại phản hồi ở cuối bài để Tác giả lý giải và hướng dẫn lại nha.

Đáp án: C

Nội dung chính
  • CÂU HỎI HOT CÙNG CHỦ ĐỀ
  • Phản ứng của Phổ và cuộc rút quân
  • Phản ứng của Pháp với việc thất trận
  • Nước Đức thống nhất và trở thành cường quốc châu Âu
  • Thái độ của Anh Quốc
  • Góc nhìn của người Ba Lan

Giải thích: Mục…1 (II)….Trang…194...SGK Lịch sử 10 cơ bản

CÂU HỎI HOT CÙNG CHỦ ĐỀ

Xem thêm: Chi tiết về Công xã và nội chiến Pháp, xem bài Công xã Paris

“Sự hình thành của Đế quốc Đức mới là một trong những vị ngọt của cuộc Chiến tranh Pháp - Phổ năm 1870 - 71 - trận chiến thứ nhất trong loạt chiến mà một số trong những người dân sẽ xem là ba cuộc Chiến tranh Pháp - Đức thực ra là rộng tự do châu Âu suốt từ hồi ấy cho tới năm 1945.”— Max Beloff[4]Hoàng đế Wilhelm I, cùng Thủ tướng Bismarck, Đại tướng Moltke, và Đại tướng Roon, họa phẩm của Emil Volkers.“Từ đây đã rõ là yếu tố tinh nhuệ của quân Phổ tỏ ra vĩ đại hơn nhiều quân Pháp tồi tàn. Moltke soạn thảo kế hoạch, do ba đội binh Đức thi hành... có một loạt những trận đánh... quân Phổ gần như thể liên tục thắng lợi.”— Tác giả Marshal Dill[36]

Cuộc Chiến tranh Pháp - Phổ (1870 - 1871) trở thành một bước ngoặt trong lịch sử thế kỷ XIX.[119] Cuộc chiến ấy trở thành cuộc trận chiến tranh lớn số 1, và cũng quan trọng nhất của châu Âu, sau khi những cuộc trận chiến tranh của Napoléon chấm hết và trước lúc cuộc Đại chiến toàn thế giới lần thứ nhất bùng nổ.[3] Cùng với những cuộc Chiến tranh toàn thế giới thứ nhất và Chiến tranh toàn thế giới thứ hai, Chiến tranh Pháp - Phổ trở thành một trong ba cuộc trận chiến tranh đế quốc do Đế quốc Đức phát động.[5] Ba cuộc trận chiến tranh này, đều mở đầu với cuộc tiến công của quân Đức vào đất Pháp, thể hiện đúng theo điều nhà kế hoạch đại tài Karl von Clausewitz đã trông thấy trước.[5] Như thế là, nước Đức trở thành một "quân địch truyền kiếp" của Pháp, cho dầu thực ra là mối thù Pháp - Đức đã có mầm mống từ lâu.[56][126] Đây là một mối thù nhằm mục đích tranh giành quyền bá chủ vùng Tây Âu giữa hai dân tộc bản địa Đức và Pháp.[3] Cuộc trận chiến tranh này - với nước Đức chinh phạt và áp hòn đảo Pháp[48] - là trận chiến ở đầu cuối giữa một nước Đức nhất thống và một Đế chế Pháp,[127] đồng thời là trận chiến thứ nhất trong số ba cuộc Chiến tranh Pháp - Đức quyết liệt trong suốt 70 năm trời.[13] Sau đại thắng vẻ vang trong cuộc Chiến tranh Pháp - Đức lần thứ nhất, người Đức sẽ còn tiếp tục đánh cho Pháp gần như thể đại bại vào năm 1914 trong cuộc Chiến tranh toàn thế giới thứ nhất và tận diệt nước Pháp vào năm 1940 trong cuộc Chiến tranh toàn thế giới thứ hai, buộc Pháp phải lệ thuộc càng nhiều hơn nữa vào những liệt cường khác.[128] Nếu sự sụp đổ của Pháp trước cuộc tiến công của Đức Quốc xã vào năm 1940 đưa quy trình suy vong của Pháp lên đến mức đỉnh điểm, thì thắng lợi oanh liệt của Đế quốc Đức trong trận chiến năm 1870 - 1871 này đã mở ra quy trình ấy.[4] Đây là một đòn giáng sấm sét, kinh hoàng, lăng nhục một dân tộc bản địa mang nặng tư tưởng bá đạo về quân sự chiến lược và văn hóa truyền thống, làm tiêu tan hoàn toàn ký ức đẹp tươi của đoàn quân hùng mạnh mẽ và tự tin của Napoléon III về những trận thắng người Ả Rập, người Áo, người Mexico trong những trận chiến trước đó.[26] Kể từ thời gian hiện nay, Pháp chỉ dám giữ thế phòng thủ trong quan hệ quốc tế - tuyệt đối không bao giờ thay đổi.[23] Cho dù một hệ quả lâu dài của trận chiến là đưa Pháp trở thành nền Cộng hòa lâu dài và bền chắc nhất châu Âu, Pháp sau thảm bại không bao giờ là Bá chủ của châu Âu nữa.[3] Vốn ngay từ trước lúc cuộc Chiến tranh Pháp - Đức năm 1870 - 1871 nổ ra, Hoàng đế Napoléon III đã hoàn toàn thất bại trong chủ trương của ông ta là chống đối Áo và liên minh với những tiểu quốc ở Tây Đức để ngưng trệ sự nhất thống của nước Đức. Nước Pháp không thể ngờ rằng nước Áo bị thua trận trong cuộc Chiến tranh Áo - Phổ năm 1866, do đó không thể trở tay được. Charles de Gaulle có ghi nhận:[23]

“Bằng biết bao nhiêu là máu và nước mắt toàn bộ chúng ta đã phải trả giá cho việc sai lệch của nền Đệ Nhị Đế chế là cứ khiến cho trận Sadowa trình làng mà không kéo Đạo quân sông Rhine đến.”— Charles de Gaulle

Chỉ hai năm tiếp theo khi Bismarck rút lui khỏi chính trường, vào năm 1892, ông tuyên bố rằng trận chiến này là "chính nghĩa":[38]

“Nếu không vượt mặt nước Pháp, toàn bộ chúng ta sẽ không còn thể hình thành một Đế quốc Đức nằm trong tâm Âu châu với việc cường thịnh mà toàn bộ chúng ta đang sở hữu.”— Otto von BismarckCảnh một trận giao chiến.

Với trận chiến này, chính sách quân chủ Pháp đã tới hồi vĩnh viễn diệt vong.[5] Tuy trong chiến dịch ngắn năm 1870 cả hai đoàn quân đều phải có tinh thần quyết tử và quả cảm, đều tràn ngập lòng yêu nước nồng nàn[24], nhưng nước Pháp chiến bại bởi lẽ những chỉ huy cấp cao thiếu quyết đoán, không thể triệu tập binh sĩ, những viên thống soái và những lữ đoàn là ganh ghét nhau, trong lúc những phương tiện đi lại vận tải lối đi bộ và tiếp tế thì hoat động rất tồi tệ. Như trong trận vây hãm Paris vào năm 1871, người Pháp đã phòng vệ quyết liệt, tuy nhiên lực lượng của Gambetta đã đại bại do được trang bị và huấn luyện kém cỏi, do đó Pháp không hề có thuở nào cơ nào để mà thay đổi tình tế bi đát của tớ.[24] trái lại, nước Phổ, đã tổng động viên nhanh gọn và hiệu suất cao, có khối mạng lưới hệ thống đường ray xe lửa chuẩn mực và tinh thần đoàn kết ngặt nghèo ở mọi cấp, luôn sẵn sàng chiến đấu táo bạo. Nhà kế hoạch tài tình Moltke đó đó là kiến trúc sư trưởng của thắng lợi, với đường lối kế hoạch đúng đắn của ông, với thái độ sáng suốt luôn công nhận thời cơ của nước Đức để thắng lợi.[24][127][129] Ông đã bày binh bố trận rất là chuẩn mực: ông cho lực lượng Pháo binh kìm chân quân Pháp trực diện, tiếp theo đó xua đại quân đánh thốc vào sườn địch và áp hòn đảo địch quân: hơn hết cả, quân Phổ đã hủy hoại được quân Pháp nhờ có hỏa lực kinh khủng và sự sắp xếp đúng đắn của quân Pháo binh từ bên kia dãy súng Chassepot của Pháp. Điều này đã ghi nhận hoàn toàn tài nghệ kế hoạch tuyệt đỉnh công phu của Moltke, vốn đã biểu lộ trong cuộc Chiến tranh Áo - Phổ trước đó, và làm áp hòn đảo hoàn toàn lợi thế của Pháp về súng Chassepot[29]. Đại thắng của ông trong trận chiến Sedan là một thành tựu vĩ đại của kế hoạch vây bọc để hủy hoại đoàn quân địch của ông, cho dầu tính táo bạo của kế hoạch này hãy còn thua kế hoạch của Thống chế lừng danh Erich von Manstein trong trận thắng lần thứ hai ở Sedan vào năm 1940[130]. Với những thắng lợi của Moltke, ông trở thành người học trò xuất sắc của nhà lý luận quân sự chiến lược Phổ vĩ đại Karl von Clausewitz. Công tích mang tính chất chất kế hoạch huy hoàng của ông - là thắng lợi uy dũng của nước Đức trong cuộc Chiến tranh Pháp - Đức này, đã thể hiện kĩ năng của ông biết tận dụng lợi thế đã vượt mặt kẻ địch.[17] Ban đầu ông triển khai đường ray xe lửa cho Đệ Nhị Đại quân nhằm mục đích bảo vệ vùng sông Rhine, thế mà cuộc binh lửa đã chuyển thành một cuộc tiến công của người Đức vào đất Pháp. Với thắng lợi của ông trong cuộc Chiến tranh Pháp - Đức năm 1870 - 1871, những sáng tạo đầy giá trị của ông được vận dụng cho những quân đội ở châu Âu vào thế kỷ XX.[19] Thời đấy, nước Phổ có khối mạng lưới hệ thống hỏa xa lớn thứ tư trên khắp toàn thế giới trong lúc khối mạng lưới hệ thống hỏa xa của Pháp thì lớn thứ năm, và cũng nhờ nền giáo dục quân sự chiến lược rất tốt mà người ta đã thắng lợi cả trận chiến.[50][30] Ngay cả những đạo quân Nam Đức cũng chiến đấu hiệu suất cao, dù họ đã từng chống lại sự truyền bá của tổ chức triển khai và những phương pháp quân sự chiến lược Phổ. Giờ đây, họ đã nuôi dưỡng quan điểm nhận rằng cuộc trận chiến tranh này là một cuộc Thập Tự chinh [24], chống lại Pháp - "quân địch truyền kiếp" của tớ, đã từng xâm lược que hương của tớ. Cứ đạt được liên tục những thắng lợi, lại đã có được liên minh tốt như vậy, sĩ khí, quân thanh của Phổ dâng trào rất là mãnh liệt.[87] Chí khí dân tộc bản địa Đức vươn cao vời vợi, họ quên đi tất tần tật mọi khác lạ của tớ để mà cùng chiến đấu và thắng lợi quân địch.[25] Do đó, dù vẫn vẫn đang còn những người dân Đức có thái độ bất hợp tác với Nhà nước phong kiến quân sự chiến lược Phổ điển hình như vua Ludwig II xứ Bayern - ông ta đang không đến dự lễ đăng ngôi Hoàng đế của Wilhelm I tại Versailles, cuộc Chiến tranh Pháp - Phổ đã làm cho làng sóng dân tộc bản địa chủ nghĩa Đức trào dâng mãnh liệt.[24] Napoléon III đã hoàn toàn đại bại trước một nước Đức nhất thống, và trong Hiệp ước Frankfurt, Pháp phải đối chọi với cả một nước Đức đang trên đà trỗi dậy chứ không riêng gì nước Phổ.[25] Chính điều này đã làm cho những người dân ta còn gọi trận chiến này là Chiến tranh Pháp - Đức, tuy nhiên thực ra nước Phổ đứng đầu quân Liên minh Đức và trận chiến là vì quyền lợi của Phổ, cũng như lực lượng Quân đội Đức Quốc xã trong cuộc Chiến tranh toàn thế giới thứ hai cùng chiến đấu với những lực lượng phe Trục khác.[3] Và, đấy là thắng lợi thứ ba của nước Phổ trong ba cuộc trận chiến tranh chớp nhoáng nhằm mục đích thống nhất nước Đức do Thủ tướng Bismarck phát động, làm thất bại hoàn toàn ý đồ của Pháp nhằm mục đích dạy cho những người dân Phổ một bài học kinh nghiệm tay nghề.[56] Ngay từ ban đầu cuộc trận chiến tranh, tài năng ngoại giao thiên bẩm cơ mưu của ông đã biểu lộ rõ ràng. Ông đã khôn khéo vượt mặt ý đồ của Napoléon III là ngưng trệ sự nhất thống của nước Đức, và ông nhận định rằng cuộc trận chiến tranh là rất thiết yếu vì chừng nào hãy còn hòa bình thì Pháp vẫn không để yên cho nước Đức được nhất thống[15]. Là nhà lãnh đạo chính trị có tầm nhìn xa trông rộng, ông đã toàn thắng, và thắng lợi rạng rỡ trong đường lối "Sắt và máu" của ông.[25] Ông và Tổng Tham mưu trưởng Moltke đang trở thành những người dân kế tục xuất sắc của nhà vua Friedrich II Đại Đế - người đã gầy dựng đoàn quân tinh nhuệ của nước Phổ.[131] Chưa bao giờ Bismarck trở nên lấy được lòng dân như sau thắng lợi trận chiến này. Chính tài năng của toàn bộ hai ông phối hợp lại đã mang lại cho Đức Quốc một thắng lợi quyết định hành động đến như vậy..[1] Nhà vua nước Phổ - Hoàng đế nước Đức Wilhelm I, hồi bé thì phải tận mắt tận mắt chứng kiến cảnh tuy nhiên thân bị Napoléon I vượt mặt và đô hộ Đức, giờ đây đã lãnh đạo cả dân tộc bản địa Đức đi đến thắng lợi quyết định hành động. Ông được tôn vinh là Wilhelm Đại Đế.[122] Đến tận năm 1940, khi nước Đức Quốc xã đại thắng trận chiến nước Pháp và làm chủ được Pháp, cựu hoàng Wilhelm II khi viết thư chúc tụng Lãnh tụ Đức Quốc xã Adolf Hitler cùng với toàn thể lực lượng Vệ Quốc Quân, đã hoài niệm về thắng lợi huy hoàng của người ông nội Wilhelm Đại Đế của ông trong cuộc Chiến tranh Pháp - Đức năm 1870 - 1871. Ông trích dẫn câu nói của Đức hoàng Wilhelm I trong năm thắng lợi ấy:[132]

“Thật là một sự chuyển biến những sự kiện dưới bàn tay của Thiên Chúa.”— Wilhelm I

Thực chất, với việc nhất thống của nước Đức thì thắng lợi về chính trị của Bismarck đã được hoàn vẹn trong cả trước lúc Paris đầu hàng[25]. Chiến thắng quyết định hành động của nước Phổ trong cuộc tranh sẽ là một thay đổi thâm thúy, hiếm có trong lịch sử. Nước Phổ đại thắng Pháp, trong lúc nếu trong vòng 10 năm gần đó Phổ hãy còn là một liệt cường yếu ớt nhất trên vũ đài chính trị châu Âu, thì Pháp trong suốt 80 năm trời còn làm mưa làm gió ở châu Âu. Chiến thắng hoàn hảo nhất của người Phổ đã gây chấn động cả toàn thế giới, định hình Đế quốc Đức với cương thổ mở rộng.[16][54] Pháp không những đại bại, mà trận chiến này còn hạ nhục Pháp một cách nặng nề.[4] Nó phá hủy hoàn toàn uy chấn quân sự chiến lược của Pháp Tính từ lúc sau trận Rocroi hồi năm 1643 - điều này những đạo quân được vũ trang tốt của người Đức đã hoàn thành xong chỉ trong vòng có 2 tháng. Ý nghĩa của thắng lợi toàn vẹn ấy còn to to nhiều hơn hết đại thắng quân Áo trong trận Königgrätz vào năm 1866, và mang lại nhiều ý nghĩa lâu dài cho nước Đức cường thịnh.[56] Chiến thắng to lớn này cũng tái lập trật tự tình hình châu Âu và tạo ra chủ nghĩa chuyên nghiệp về quân sự chiến lược.[127] Thực chất, vốn từ sau khi Hoàng đế Napoléon I bại trận vào năm 1815 thì nước Pháp đã thiếu thốn nghiêm trọng vinh quang quân sự chiến lược, và chiến bại thê lương tại Sedan đã làm cho tình hình ấy càng trầm trọng thêm[27]. Chưa kể, cuộc Chiến tranh Pháp - Phổ còn tồn tại một ý nghĩa hệ trọng khác: sau khi Pháp thảm bại tại Sedan,[32] người Pháp phải triệu tập hết binh sĩ của tớ để đánh Đức, trong số đó có cả lực lượng đồn trú tại thành La Mã. Khi đạo quân Pháp này rời bỏ rồi, không gì hoàn toàn có thể ngăn cản trở được quân đội Ý do tướng Raffaele Cadorna chỉ huy tràn vào và hoàn thành xong quy trình nhất thống nước Ý vào năm 1870, dù Giáo hoàng đã phản đối kịch liệt và quyết tâm giam mình hoàn toàn trong Tòa Thánh Vatican. Chiến thắng thứ ba của Bismarck như vậy là đã đánh đấu sự chấm hết nền bá quyền của Tòa Thánh tại "kinh thành muôn thuở" La Mã trong suốt khoảng chừng thời hạn lâu dài Tính từ lúc lúc Đế quốc Tây La Mã sụp đổ,[32] và góp thêm phần xây dựng hai vương quốc mới là Đế quốc Đức và Vương quốc Ý, tuy nhiên sau chiến bại của quân Pháp tại Sedan thì danh tướng Ý Garibaldi tình nguyện tham gia quân Pháp.[18][119] Và, khi hay tin về sự việc sụp đổ của Napoléon III - đó đó là người đã vượt mặt họ trong cuộc Chiến tranh Krym, Đế quốc Nga rất mực vui sướng.[38] Họ đã lấy lại được uy thế tại vùng Cận Đông..[37]

Ngoài ra, trận chiến này còn sẽ là cuộc trận chiến tranh "Triều đại" ở đầu cuối trong lịch sử, tuy nhiên trong quy trình cuối thì nó trở thành cuộc "trận chiến tranh nhân dân" thứ nhất.[24] Do đó, tuy nước Phổ thắng lợi và đoạt được hai vùng Alsace và Lorraine, trận chiến này cũng chứng tỏ rằng Nhân dân và những người dân đại diện thay mặt thay mặt cho Nhân dân, chứ không phải là những bậc Đế vương phong kiến, sẽ quyết định hành động trận chiến tranh và hòa bình trong cái thời đại dân chủ ấy.[5] Với thắng lợi lẫy lừng của nước Đức, sự hòa giải giữa Đức và Pháp là rất khó và do đó từ thời điểm năm 1781 cho tới năm 1914, châu Âu phải tận mắt tận mắt chứng kiến sự chạy đua vũ trang giữa hai nước đối địch này.[36] Nền Đệ Tam Cộng hòa Pháp, Ra đời với thất bại nhục nhã trong cuộc Chiến tranh Pháp - Đức lần thứ nhất này, tạo cảm nghĩ về sự việc xuất thân đầy ô nhục của nó và mở đầu cho quy trình lịch sử đầy sóng gió của nước Pháp. Cũng chính nền Cộng hòa này bị sụp đổ với chiến bại đầy thảm họa trong cuộc Chiến tranh Pháp - Đức lần thứ ba (1940).[55]

Phản ứng của Phổ và cuộc rút quân

Lễ Tuyên bố xây dựng Đế quốc Đức

Như vậy chính nhờ những lần xuất binh không ngừng nghỉ của nước Phổ đã mang lại quốc thống cho nước Đức.[37] Quân đội Phổ cử hành một cuộc diễu binh mừng thắng lợi ngắn gọn tại Paris ngày 17 tháng 2, đồng thời Bismarck tuân thủ cuộc ngưng bắn bằng phương pháp cho đưa nhiều toa xe chở thực phẩm vào cứu trợ Paris, cũng như rút quân Phổ về phía đông thành phố, sẵn sàng sẵn sàng rút quân ngay lúc Pháp chấp thuận đồng ý trả 5 tỷ quan Pháp tiền chiến phí[133]. Cùng thời hạn, những lực lượng Phổ rút khỏi Pháp và triệu tập tại những tỉnh Alsace và Lorraine. Ở thủ đô trình làng một cuộc tản cư lớn với chừng 200.000 người, phần lớn thuộc tầng lớp trung lưu, về miền thôn quê. Paris được Vương quốc Anh nhanh gọn phục vụ lương thực và nhiên liệu miễn phí, nên theo một số trong những tài liệu thì môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường trong thành phố dần trở lại thông thường.

Trong những giờ phút đóng quân ở đầu cuối của người Đức tại Versailles, Hoàng thái tử Friedrich Wilhelm khuyên Bismarck nên cử Tử tước Von Roggenbach làm quan Tổng trấn tỉnh Alsace. Tuy nhiên, vốn đã biết về con người của Roggenbach thông qua những gián điệp của tớ, vị Thủ tướng từ chối. Friedrich Wilhelm nhận định rằng Bismarck tỏ ra uy quyền và chỉ muốn chỉ định những người dân luôn luôn biết tuân phục ông. Hoàng đế và Thái tử thắng lợi về nước, được toàn dân nghênh đón nhiệt liệt ở khắp mọi điểm dừng, và rồi xa giá đến thành Potsdam vào trong ngày 17 tháng 3 năm 1871. Trên cao điểm của yếu tố nghiệp chính trị của tớ, người chính khách thiên tài Otto von Bismarck trở về kinh kỳ Berlin vào tháng 3 năm 1871, tên tuổi ông đang trở thành bất hủ. Hoàng đế Wilhelm I phong cho ông là Vương tước (Fürst).[49] Và, cũng vào năm 1871, vị Mục sư ngoan đạo Friedrich von Bodelschwingh đã tiến hành ngày lễ trang trọng kỷ niệm đại thắng lừng lẫy tại Sedan của lực lượng Quân đội Đức.[134]

Nhìn chung, trong mọi buổi lễ kỷ niệm thắng lợi quyết định hành động của nước Đức hùng mạnh, nhiệt huyết của chủ nghĩa dân tộc bản địa - quân phiệt Đức sục sôi dâng trào. Trong nụ cười sướng thắng lợi, họ còn trở nên vô cùng mộ đạo. Họ nhận định rằng thắng lợi rực rỡ của tớ là thuận theo mệnh Trời.[28] Đế quốc Đức trong niềm vinh quang, sở hữu những pháo đài trang nghiêm chủ chốt của Pháp, mãi đến khi Pháp hoàn thành xong khoản chiến phí khổng lồ thì những chiến sỹ Đức mới rút về vào năm 1873.[25] Ngày 2 tháng 9 - ngày cả đoàn quân Pháp phải đầu hàng đoàn quân Đức hùng mạnh trong trận chiến ở Sedan - được chọn làm ngày lễ quốc khánh của Đế quốc Đức.[135] Và, sau thắng lợi rực rỡ, nước Đức vẫn luôn xem trọng sức mạnh mẽ và tự tin của Pháo binh hạng nặng đã mang lại thắng lợi cho mình[53]. Vốn đã lập công lao thật to cho thắng lợi của nước Đức, hãng Krupp vẫn tiếp tục phát huy thành quả của tớ.[52] Vào năm 1905, người Đức càng tăng cấp cải tiến thêm tầm đạn của Pháo binh hiệu Krupp. Điều ấy làm cho về Pháo binh hạng nặng - vốn cũng đóng vai trò rất rộng cho trong những trận chiến khác vào thời đó như Chiến tranh Boer lần thứ hai hoặc là Chiến tranh Nga-Nhật, Đế quốc Đức hùng mạnh vẫn áp hòn đảo Cộng hòa Pháp.[53]

Phản ứng của Pháp với việc thất trận

Cuộc bầu cử toàn quốc trình làng với kết quả là một chính phủ nước nhà với đại bộ phận thành viên là những người dân bảo thủ được bầu ra, Tổng thống là Adolphe Thiers, trụ sở đặt tại Versailles, vì người ta lo ngại là không khí chính trị tại Paris đang trở nên quá nguy hiểm cho việc đặt chính phủ nước nhà tại thủ đô. Chính phủ mới này, với đại bộ phận thành viên thuộc thành phần bảo thủ và phú nông, thông qua một số trong những loạt luật đạo làm dân chúng Paris rất là tức giận, như Luật thanh toán, Từ đó buộc toàn bộ những khoản tiền thuê nhà, vốn đã được hoãn lại từ thời điểm tháng 9 năm 1870, và toàn bộ những số tiền nợ nhà nước, vốn đã được cho hoãn nợ từ thời điểm tháng 10 năm, phải trả đủ, cộng với lãi vay trong vòng 48 giờ đồng hồ đeo tay. Paris vốn đã phải gánh vác một phần lớn khoản tiền chiến phí phải trả cho Phổ, nên dân chúng Paris rất là phẫn nộ với chính phủ nước nhà Versailles. Do Paris được quân đội cách mạng Vệ binh Quốc gia bảo vệ, và có rất ít binh lính chính phủ nước nhà đóng tại Paris, nên những thủ lĩnh cánh tả đã hoàn toàn có thể chiếm Tòa thị chính làm trụ sở và thiết lập Công xã Paris, dẫn đến cuộc đàn áp Công xã đẫm máu làm cho 20.000 người thiệt mạng. Phong trào Công xã Paris lên rất cao máu lửa trong toàn cảnh là những người dân này quyết tâm không thừa nhận Chính phủ Đệ Tam Cộng hòa Pháp cũng như Hòa ước giữa Chính phủ với nước Đức thắng trận.[5] Cơn bão Công xã Paris cũng thể hiện một hậu quả của chiến bại thảm hại là đặt Đk cho việc hỗn loạn của nước Pháp trong mức chừng thời hạn đó.[37]

Trong trong năm 1890, vụ Dreyfus trình làng trong tình hình hậu chiến, nhiều bản báo cáo mật gửi cho những người dân Đức bị người ta phát hiện ra trong một thùng rác tại sở mật vụ Pháp, làm cho viên sĩ quan Alfred Dreyfus, sinh quán Alsace bị buộc tội phản quốc một cách oan uổng. Ngoài ra, thất bại trong cuộc Chiến tranh Pháp - Đức này là một đòn giáng sấm sét vào toản thể dân tộc bản địa Pháp. Do đó, chiến bại thê thảm đã cho toàn bộ chúng ta biết một công cuộc cải cách quân sự chiến lược tại Pháp là rất mực thiết yếu.[26] Cuộc chiến cũng thể hiện rằng sự trình độ quân sự chiến lược là không thể thiếu được để mà vệ quốc.[136] Sự chiến đấu tệ hại của những Binh đoàn Tham mưu là một trong những nguyên nhân dẫn đến chiến bại, do đó điều này làm cho những người dân Pháp chủ trương xây dựng Bộ Tổng Tham mưu theo phong cách Phổ.[137] Cho đến năm 1914, khi cuộc Đại chiến toàn thế giới thứ nhất - một cuộc Chiến tranh Pháp - Đức còn quyết liệt hơn nhiều[5] - bùng nổ, Quân đội Đức đại thắng ngay trận đầu, biểu lộ sự thất bại của quy trình cải cách này.[53] Giai đoạn thứ nhất của cuộc Chiến tranh toàn thế giới này, những đợt công kích của quân Pháp đều thất bại rất thảm hại.[138]

Theo Hiệp ước Frankfurt, ngoài việc thành phố Strasbourg và pháo đài trang nghiêm Metz bị cắt cho Đức, Đức còn được sở hữu tỉnh Alsace và phần phía bắc tỉnh Lorraine (Moselle), cả hai vùng đất này (nhất là Alsace) có hầu hết dân cư là người Đức. Người Pháp trở nên rất cay đắng với chiến bại của tớ, và những Chính phủ liên tục thay nhau đều ưu tiên cho việc đòi lại Alsace và Lorraine.[18] Tuy Đế quốc Đức Ra đời có lẽ rằng khiến người Anh và người Nga đâm ra lo sợ, những sự kiện tiếp theo đó trình làng ở Pháp khiến tình hình trở nên dễ chịu và tự do hơn. Sau chiến bại thảm hại của Pháp, thủ đô Paris trở thành điển hình cho một TT của khủng hoảng rủi ro không mong muốn cục bộ, rối loạn, trong bão táp của trào lưu Công xã Paris. Khi đương đầu với Công xã, người Pháp không lấy gì lo sợ về một "cuộc Cách mạng Đức" do Bismarck làm ra nữa. Điều đó làm cho nước Đức trở thành "người bảo lãnh" của trật tự cũ châu Âu.[14] Cuộc Chiến tranh Pháp - Đức (1870 - 1871) đã đi vào lịch sử như một trong những trận chiến đầy thảm họa nhất trên đất Pháp.[21] Trong quy trình Phục hồi quân lực Pháp sau chiến bại thê lương trong cuộc Chiến tranh Pháp - Đức này, người Pháp thậm chí còn còn dập khuôn theo quy mô quân sự chiến lược của Đế quốc Đức. Học giả Ernest Renan (người Pháp) nhận định rằng chính những Trường Đại học tại Đức đã mang lại thắng lợi cho nước Đức trong cuộc trận chiến tranh này, và trong thời kỳ sau trận chiến tranh, thật nhiều thanh niên Pháp sang Đức để mà rèn luyện quân sự chiến lược.[50] Sự thù hận trong nhiều năm tiếp tới, đã góp thêm phần làm cho dân chúng Pháp ủng hộ việc tham chiến trong cuộc Chiến tranh toàn thế giới thứ nhất để giành lại Alsace-Lorraine. Sự bại trận cũng làm phát sinh tư tưởng báo thù, làm cho quan hệ Đức-Pháp luôn ở trạng thái căng thẳng mệt mỏi, là một trong những nguyên nhân dẫn đến Chiến tranh toàn thế giới thứ nhất vào năm 1914, và cứ Từ này lại đến cuộc Chiến tranh toàn thế giới thứ hai vào năm 1939.[28]

Nước Đức thống nhất và trở thành cường quốc châu Âu

Nước Phổ với thắng lợi này đã đã có được sự bá quyền về chính trị cùng với sức mạnh quân sự chiến lược vô tuy nhiên.[16] Với lãnh thổ lớn số 1 trong toàn thể Đế quốc,[25] họ trở thành minh chủ của Đế quốc Đức.[2] Sau khi Pháp đại bại,[54] sự hình thành Đế quốc Đức thống nhất phá vỡ cán cân quyền lực tối cao tại châu Âu được thiết lập sau Đại hội Viên sau cuộc Chiến tranh Napoléon. Qua đó, nền thái bình lâu dài Một trong những liệt cường Âu châu đã kết thúc, thắng lợi lừng lẫy của người Đức đã mở ra thuở nào đại mới trong suốt chiều dài lịch sử châu Âu.[28] Từ thắng lợi vẻ vang của người Đức, những vương quốc châu Âu khác đã nhận được thấy được sự hiệu suất cao cực tốt của đường lối trận chiến tranh của Đức.[127] Các vương quốc trước kia không còn Bộ Tổng Tham mưu hoặc chính sách quân dịch nhanh gọn dập khuôn, cùng với triển khai công tác thao tác phục vụ hầu cần, tàu hỏa dùng cho mục tiêu quân sự chiến lược, cũng như khối mạng lưới hệ thống điện tín, được thắng lợi của Đức minh chứng là không thể thiếu được. Công cuộc vận dụng nền quân sự chiến lược Đức này gặt hái được thành công xuất sắc ở những mức độ rất khác nhau. Ngoài ra, người ta cũng khởi đầu nhiệt huyết, cảm thấy rằng những phương pháp làm ra một thắng lợi quyết định hành động và nhanh gọn là thật vĩ đại.[127] Nước Đức nhanh gọn giành cho mình vị trí cường quốc châu Âu, với quân đội nhà nghề mạnh nhất toàn thế giới. Mặc dù Vương quốc Anh vẫn là cường quốc số một toàn thế giới, nhưng Anh Quốc rất ít can thiệp vào nội tình châu Âu trong mức chừng thời gian cuối thế kỷ XIX, tạo Đk cho nước Đức vượt bậc ảnh hưởng lên toàn bộ lục địa Âu châu. Tất cả những liệt cường khác đều hoảng sợ trước uy thế chấn động của Đức.[49] Anh Quốc giờ này cũng phải thừa nhận rằng họ khó thể thay đổi cán cân quyền lực tối cao, dù do họ có liên minh với nước Phổ hay là Pháp đi chăng nữa.[18] Vào ngày 2 tháng 1 năm 1871, Thủ tướng Anh là Benjamin Disreali có bài phát biểu thể hiện cảm nghĩ của ông về đại thắng của nước Đức:[49]

“Cuộc trận chiến tranh đại diện thay mặt thay mặt cho cuộc Cách mạng Đức, một sự kiện chính trị vĩ đại hơn hết cuộc Cách mạng Pháp. Tôi không nói nó vĩ đại hơn, hoặc có tầm vĩ đại tương tự với tư cách là một sự kiện xã hội. Không một nguyên tắc nào trong việc điều hành quản lý đối ngoại, được mọi chính khách xem là tiềm năng cho tới 6 tháng qua, mà còn tồn tại nữa. Không có một truyền thống cuội nguồn ngoại giao này là không trôi dạt đi mất... Cán cân quyền lực tối cao đã hoàn toàn bị phá vỡ, và vương quốc hứng chịu nhiều nhất, và có cảm nhận nhiều nhất về chuyển biến lớn lao này, là Anh Quốc.”— Benjamin DisraeliCổng Brandenburg ở kinh đô Berlin, sau thắng lợi huy hoàng ở trận Sedan.

Đối với ông, cuộc Chiến tranh Pháp - Đức có tầm vóc vượt xa cuộc Chiến tranh Krym, những cuộc Chiến tranh Thống nhất nước Ý hoặc là cuộc Chiến tranh Áo - Phổ trước kia - là một trong những phản ứng sớm nhất về thắng lợi của nước Đức trong trận chiến.[14] Tuy người Áo và Pháp chiến bại có lẽ rằng không sở hữu và nhận thức như vậy, nhưng phát biểu của Disraeli là có cơ sở, bởi lẽ sự thịnh vượng của nước Anh lệ thuộc vào chính cái cán cân quyền lực tối cao mà Bismarck đã phá vỡ. Từ năm 1871 cho tới năm 1914, Đế quốc Đức trở thành siêu cường kinh tế tài chính trên toàn thế giới. Dân tộc Đức hùng cường, tăng trưởng vượt trội về mọi mặt.[28] DĨ nhiên, sự thay đổi cân đối quyền lực tối cao một cách quyết định hành động như vậy là có hại cho nước Anh.[37] Trong khi vào năm 1871 thì nước Đức có dân số tương tự với Pháp, thì vào năm 1914, họ có phần đông dân số hơn nhiều - nhân dân Đức đều được giáo dục tốt, có tinh thần kỷ cương và sáng tạo hơn bất kỳ một dân tộc bản địa nào khác trên toàn thế giới.[49] Tiếp theo sau đại thắng trong cuộc Chiến tranh Pháp - Đức, nước Đức dưới sự lãnh đạo sáng suốt của Bismarck đã tiến hành công nghiệp hóa mạnh mẽ và tự tin.[54] Khi cuộc Đại chiến toàn thế giới lần thứ nhất nổ ra, nước Đức có nền công nghiệp sắt và thép vượt trội Anh Quốc và chỉ với sau Hoa Kỳ: nhờ có kỹ nghệ hiệu suất cao, người Đức đã tha hồ khai thác tài nguyên của tỉnh Lorraine mà người ta sở hữu được từ tay Pháp với thắng lợi quyết định hành động trong cuộc Chiến tranh Pháp - Đức năm 1870 - 1871.[139] Cũng biết rằng do quân địch bại trận của tớ luôn uất ức với thất bại thảm hại trong cuộc Chiến tranh Pháp - Đức năm 1870 - 1871, Bộ Tổng Tham mưu Đức trong suốt thời hạn thái bình đã ráo riết sẵn sàng sẵn sàng cho trận chiến tranh, và Kế hoạch Schlieffen Ra đời.[47] Như Bộ trưởng Hàng không Pháp là Guy La Chambre (tại chức: 1939 - 1940) có nhận định về sự việc kém cỏi của những lãnh đạo quân đội Pháp qua ba cuộc Chiến tranh Pháp - Đức như sau:[51]

“Bộ Tham mưu [Pháp] đến năm 1914 mới sẵn sàng sẵn sàng cho trận chiến năm 1870, và, đến năm 1940 mới sẵn sàng sẵn sàng cho trận chiến năm 1914.Nguyên vănEn 1914, l’état-major était préparé à la guerre de 1870 et en 1940 à celle de 1914.”— Guy La Chambre

Nước Đức không còn một quốc lễ như ngày quốc khánh 14 tháng 7 của nước Pháp, kỷ niệm sự kiện quần chúng đột chiếm ngục Bastille. Tuy nhiên, gắn sát với niềm vinh quang của Đế quốc Đức có những lễ kỷ niệm quan trọng, nhất là lễ đăng ngôi của Hoàng đế Wilhelm I tại hoàng cung Versailles - tức là ngày 18 tháng 1, rồi đến ngày 2 tháng 9 - là ngày đại thắng ở trận Sedan - lễ mừng của những người dân theo Phúc Âm tại Đức.[140]

Ngoài ra, trong lúc người Pháp luôn mang nặng tư tưởng phục thù thì người Đức sau thắng lợi luôn nhắc tới cái ngày Der Tag - khi đó Đế quốc Đức tiêu diệt được cả Đế quốc Áo lẫn Pháp.[141] Sau khi nước Pháp chiến bại hoàn toàn chiến phí, người Đức từng bàn chuyện xuất binh đánh Pháp thêm một lần nữa để tránh bị báo thù.[48] Mặt khác, chủ trương của Bismarck sau thống nhất cũng tránh né xung đột và củng cố nền quốc thống.[36] Rốt cuộc, sự nhất thống của nước Đức không những mở ra một trang sử mới trong lịch sử châu Âu mà còn đặt tiền đề cho mọi dịch chuyển trong quan hệ quốc tế vào thế kỷ XX.[3]

Thái độ của Anh Quốc

Dĩ nhiên, sau khi quan sát trận chiến, Anh tỏ ra nửa mừng nửa lo. Một mặt, Pháp đã khởi đầu suy kiệt sau khi thua Phổ/Đức; nhưng mặt khác, sự trỗi dậy của Đức lại làm lo sợ toàn nước Anh, không riêng gì có vì sự tiến bộ khó tin của Đức, mà còn là một sự sự không tương đương về quyền lợi bấy giờ. Bản thân Anh cũng là một vương quốc chia sẻ chung dòng máu German với những người Đức, nên sau khi tận mắt tận mắt chứng kiến những gì Đức làm trước cả Áo và Pháp, Anh đã buộc phải thay đổi chủ trương, từ ôn hòa, sang càng ngày thù địch với Đức. Sự Ra đời của Bộ Tổng Tham mưu Quân đội Anh Quốc, là báo hiệu thứ nhất.

Anh đã phải liên tục cải tổ quân sự chiến lược Tính từ lúc năm 1871, dẫn tới sự hạ thủy lớp tàu thiết giáp hạm Dreadnought thứ nhất vào năm 1905, và ở đầu cuối, thì Anh và Đức sẽ trở thành những vương quốc đứng vị trí số 1 hai trục trái chiều trong cả hai cuộc trận chiến tranh toàn thế giới sau này. Và nhờ cải cách triệt để của Anh không biến thành rối loạn như Pháp, Anh đang không gặp phải số mệnh như Pháp, và thậm chí còn, sẽ là nước thắng, mặc kệ sau cả hai trận chiến, Anh sẽ hoàn toàn suy kiệt và phải nhượng vị trí bá chủ toàn thế giới cho Hoa Kỳ sau 1945. Thực chất, chính Anh, chứ không phải là Pháp - vương quốc có nhiều hiềm khích với Đức - mới là vương quốc sẽ kết liễu cả hai Đế chế Đức sau này.

Góc nhìn của người Ba Lan

Tại tỉnh Posen của Vương quốc Phổ, mà phần lớn dân chúng là người Ba Lan, bọn họ cuồng nhiệt ủng hộ người Pháp và nổi điên lên khi hay tin về những thắng lợi của Quân đội Phổ - Đức, nỗi phẫn nộ này đó đó là một bản tuyên ngôn rõ rệt của tinh thần dân tộc bản địa chủ nghĩa Ba Lan. Dân Ba Lan còn lôi kéo những tân binh Ba Lan đào ngũ khỏi Quân đội Phổ, tuy nhiên những lời hô hào này phần lớn bị bỏ mặc. Vào ngày 16 tháng 8 năm 1871, một bản báo cáo rung động về tình hình Ba Lan được đệ trình lên Thủ tướng Bismarck, làm cho những lực lượng quân Dự Bị được lệnh đóng quân tại tỉnh Posen yên yắng này.[142] Do đó, cuộc Chiến tranh Pháp - Đức cũng trở thành một sự kiện nổi trội trong quan hệ Đức - Ba Lan, mở đầu cho thuở nào kỳ lâu dài mà những nhà cầm quyền Đức tiến hành những giải pháp trấn áp Ba Lan và nỗ lực thực thi công cuộc Đức hóa.

Mục đích của cuộc chiến tranh Pháp-PhổReply Mục đích của cuộc chiến tranh Pháp-Phổ8 Mục đích của cuộc chiến tranh Pháp-Phổ0 Mục đích của cuộc chiến tranh Pháp-Phổ Chia sẻ

Chia Sẻ Link Cập nhật Mục đích của cuộc trận chiến tranh Pháp-Phổ miễn phí

Bạn vừa đọc Post Với Một số hướng dẫn một cách rõ ràng hơn về Review Mục đích của cuộc trận chiến tranh Pháp-Phổ tiên tiến và phát triển nhất Chia SẻLink Download Mục đích của cuộc trận chiến tranh Pháp-Phổ Free.

Thảo Luận vướng mắc về Mục đích của cuộc trận chiến tranh Pháp-Phổ

Nếu sau khi đọc nội dung bài viết Mục đích của cuộc trận chiến tranh Pháp-Phổ vẫn chưa hiểu thì hoàn toàn có thể lại Comments ở cuối bài để Tác giả lý giải và hướng dẫn lại nha #Mục #đích #của #cuộc #chiến #tranh #PhápPhổ

*

Đăng nhận xét (0)
Mới hơn Cũ hơn

Responsive Ad

/*! Ads Here */

Billboard Ad

/*! Ads Here */