/*! Ads Here */

So sánh quan niệm sống vội vàng của Xuân Diệu và quan niệm sống chậm của phát giáo - Hướng dẫn FULL

Thủ Thuật về So sánh ý niệm sống vội vàng của Xuân Diệu và ý niệm sống chậm của phát giáo 2022


Quý khách đang tìm kiếm từ khóa So sánh ý niệm sống vội vàng của Xuân Diệu và ý niệm sống chậm của phát giáo được Cập Nhật vào lúc : 2022-01-30 07:32:03 . Với phương châm chia sẻ Bí kíp Hướng dẫn trong nội dung bài viết một cách Chi Tiết 2022. Nếu sau khi đọc nội dung bài viết vẫn ko hiểu thì hoàn toàn có thể lại phản hồi ở cuối bài để Mình lý giải và hướng dẫn lại nha.


Phân tích ý niệm sống vội vàng của Xuân Diệu


  • Dàn ý ý niệm sống của Xuân Diệu trong Vội vàng

  • Phân tích ý niệm sống của Xuân Diệu – Mẫu 1

  • Quan niệm sống vội vàng của Xuân Diệu – Mẫu 2

  • Quan niệm sống vội vàng của Xuân Diệu – Mẫu 3

  • Quan niệm sống vội vàng của Xuân Diệu – Mẫu 4

  • Quan niệm sống Vội vàng của Xuân Diệu – Mẫu 5

  • Quan niệm sống Vội vàng của Xuân Diệu – Mẫu 6

Dàn ý ý niệm sống của Xuân Diệu trong Vội vàng


1. Mở bài


Nội dung chính


  • Phân tích ý niệm sống vội vàng của Xuân Diệu

  • Dàn ý ý niệm sống của Xuân Diệu trong Vội vàng

  • Answers ( )

  • Answers ( )

  • So sánh ý niệm sống trong bài Vội vàng và Từ ấy

  • Dàn ý so sánhđoạn thơ trong bài Vội vàng và Từ ấy

  • Bài văn mẫu hay so sánh đoạn thơ trong bài Vội vàng và Từ ấy

  • I. Dàn ý phân tích bài thơ vội vàng của Xuân Diệu (Chuẩn)

  • Video hướng dẫn ý niệm sống của xuân diệu

  • I. Dàn ýPhân tích Vội vàng để thấy ý niệm sống của Xuân Diệu


    • Dẫn dắt yếu tố: Tuổi trẻ là khoảng chừng thời hạn đẹp tuyệt vời nhất của con người và một khi đã trôi đi thì không bao giờ quay trở lại…
      Nêu yếu tố: Bài thơ Vội vàng đã thể hiện quan điểm sống tích cực của Xuân Diệu: Trân trọng thực tại, sống hết mình, sống trọn từng phút giây của cuộc sống.

    2. Thân bài


    a) Chân lí sống thể hiện qua nhan đề tác phẩm


    – “Vội vàng”: Sống hết mình để tận thưởng vẻ đẹp của trời đất, sống mà không chần chừ để phí quá nhiều thời hạn nhưng không nghĩa là sống hời hợt bỏ qua nhiều thứ; sống là phải ghi nhận thưởng thức và biết yêu thương.


    b) Phân tích rõ ràng tác phẩm


    – “Tôi muốn… bay đi”: Khao khát mãnh liệt vượt qua số lượng giới hạn của con người: “tắt nắng, buộc gió” để giữ lại sắc tố và mùi hương, để tận thưởng trọn vẹn vẻ đẹp của đất trời.


    – “Của ong bướm… môi gần: Xuân Diệu vẽ lên cả một thiên đường tràn ngập âm thanh và sắc màu


    • Không gian ngập tràn sắc tố: Xanh của cỏ cây => Màu của yếu tố sống đang ở độ căng tràn nhất.

    • Không gian ngập tràn âm thanh: Khúc hát mời gọi của yến anh.

    => Người thi sĩ bồn chồn, nao nức muốn sống hết mình để tận thưởng vẻ đẹp của trần gian.


    + Điệp từ “này đây”: Khát khao được tận thưởng, lời mời gọi không thể chối từ của kẻ si tình trót để quên trái tim khi ghé thăm nhân thế.


    + Cái căng mọng, tràn trề nhựa sống của ngày xuân được Xuân Diệu cảm nhận như một “cặp môi gần” đầy quyến rũ


    => Người hành khách thêm yêu và trân trọng cuộc sống, trân trọng thanh xuân, nhưng càng hiểu giá trị của tuổi trẻ, ông càng vội vã sống.


    – “Tôi sung sướng… chẳng bao giờ nữa”: Xuân Diệu thay đổi cách sống


    • Ông vừa mừng vừa lo, vui sướng vì được cảm nhận và thưởng thức vẻ đẹp của đất trời, vậy nhưng cũng đầy buồn tiếc vì tuổi trẻ rồi cũng qua nhanh, nét trẻ trung rồi cũng luôn có thể có những lúc sẽ tàn phai, trời đất là vô hạn còn đời người chỉ thoáng chốc ngắn ngủi…

    • Ông lựa chọn cách chạy đua cùng thời hạn, sống nhưng vẫn còn đấy bâng khuâng lo ngại cho tuổi trẻ ngắn ngủi của tớ.

    • Ông lại hoài niệm về cuộc sống, về những thứ mà hoàn toàn có thể mình không thưởng thức hết được.

    => Nỗi buồn của người nghệ sĩ thấm vào cảnh vật khiến chúng cũng man mác một nỗi buồn chia phôi.


    – “Mau đi thôi… cắn vào ngươi!”: Càng trân trọng, càng không thích để mất, con người ta càng trở nên vội vã.


    • Lí trí và trái tim lên tiếng mách bảo Xuân Diệu phải sống hết mình để mọi thứ trôi qua không hề gì phải hụt hẫng.

    • Khát khao bùng lên mãnh liệt, đỉnh điểm là “cắn” vào trong ngày xuân đang tràn ngập sự sống.

    3. Kết bài


    • Khẳng định ý niệm sống tích cực của Xuân Diệu.

    • Nêu cảm xúc, tâm ý của tớ mình về quan điểm sống đó.

    Answers ( )


  • tuvi

    Bài thơ Vội vàng thể hiện tam trạng đắm say bồng bột của một tấm lòng ham sống mãnh liệt. Bài thơ còn thể hiện một ý niệm sống sống gấp gáp vội vàng tận thưởng những niềm sung sướng trần thế, một ý niệm sống tích cực so với đương thời. Bài thơ là một sáng tác tiêu biểu vượt trội cho phong thái thơ tươi tắn tươi mới của “nhà thơ của tình yêu”, bài thơ rất tự do, hình ảnh giàu sức gợi, giàu nhạc điệu và cách liên tưởng rất tân tiến. Tâm trạng yêu đời, yêu sống đến cuồng nhiệt trong tác phẩm xác lập tư tưởng nhân văn của nhà thơ. Cho đến nay, nội dung thúc giục mọi người sống có nghĩa trong môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường thực tại của bài thơ vẫn còn đấy bao ý nghĩa với thế hệ trẻ.



  • tuvi

    Xuân Diệu nhà thơ tình của thi ca Việt Nam. Thơ ông tràn ngập tình yêu, không riêng gì có là tình yêu nam nữ mà còn là một tình yêu môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường. Ông sống vội vàng, gấp gáp để tóm gọn trọn vẹn mọi khoảnh khắc của cuộc sống. Triết lí sống vội vàng, gấp gáp đã được ông thể hiện khá đầy đủ trong bài thơ“Vội vàng”trích trong tập“Thơ thơ”– tập thơ đầu tay của ông.


    Trong bài thơ“Giục dã”Xuân Diệu đã từng viết:


    Mau với chứ, vội vàng lên với chứ


    Em ơi em, tình non sắp già rồi.


    Triết lí sống vội vàng gấp gáp đang trở thành một ý niệm sống của Xuân Diệu, nó được thể hiện xuyên thấu trong hành trình dài sáng tác của ông.


    Ngay từ nhan đề của bài thơ triết lí sống vội vàng, gấp gáp đã được nhà thơ thể hiện. Vội vàng nghĩa là yếu tố vội vã, thao tác luôn gấp gáp, nhanh gọn không thể chần chừ. Đối với Xuân Diệu cũng vậy, ông vội vàng trong từng khoảng chừng thời hạn ngắn. Vậy tại sao Xuân Diệu phải sống vội vàng, gấp gáp như vậy. Bởi ông ý thức được rằng, thời hạn đời người thật ngắn ngủi, hữu hạn, còn thời hạn vũ trụ lại tuần hoàn, vô hạn.


    “Xuân đương tới, nghĩa la xuân đương qua,


    Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già


    Mà xuân hết nghĩa là tôi cũng mất


    Không cho dài thời trẻ của nhân gian


    Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn


    Còn trời đất nhưng chẳng còn tôi mãi


    Nên bâng khuâng tôi tiếc cả đất trời”.


    Xuân Diệu rất ám ảnh với những bước đi của thời hạn , thế nên vì thế ông vô cùng nhạy cảm trước sự việc chảy trôi của nó. Xuân đương tới đồng thời lúc này cũng là lúc nó đang vụt khỏi bàn tay toàn bộ chúng ta, xuân “non” rồi đến lúc xuân sẽ “già”, thậm chí còn, và khi xuân hết cũng là lúc tôi sẽ chết. Sự cực đoan ấy của Xuân Diệu là hoàn toàn hợp lý. Cuộc sống này đẹp tươi, vui tươi là vậy nhưng nó như một dòng sông chảy đi và không bao giờ trở lại nữa. Khoảnh khắc đẹp tươi, phút giây lãng mạn cũng chỉ đến với ta có một lần. Thiên nhiên hoàn toàn có thể đẹp mãi, vĩnh cửu mãi, còn “tôi” thì không, tôi chỉ có một đời này, một khiếp này để tận thưởng trọn vẹn mọi mĩ vị, mọi thắng cảnh trong môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường. Bởi vậy nên phải sống vội, sống gấp, có những khao khát mãnh liệt:


    Tôi muốn tắt nắng đi


    Cho màu đừng nhạt mất


    Tôi muốn buộc gió lại


    Cho hương đừng bay đi


    Cái khao khát của ông thật khác thường, mà cũng thật mãnh liệt. tắt nắng, buộc gió, hỏi chăng có ai trên cuộc sống này đã làm được. Xuân Diệu muốn tắt nắng để những sắc tố của môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường không biến thành phai tàn, muốn buộc gió để sắc hương của cỏ cây không biến thành bay đi. Ý muốn ấy quả thực đẹp tươi, ông muốn lưu lại những gì đẹp tươi nhất của vạn vật thiên nhiên cho môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường con người. Đồng thời ước mơ ấy của ông cũng hoàn toàn có cở sở, môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường đẹp tươi dường kia, nếu không sống tận hiến chẳng phải là sẽ uống phí lắm hay sao:


    Của ong bướm này đây tuần tháng mật


    Này đây hoa của đồng nội xanh rì


    ….


    Tháng giêng ngon như một cặp môi gần.


    Đoạn thơ như một tiếng reo vui, một bản hoan ca trước vẻ đẹp của vạn vật thiên nhiên vạn vật. Trần thế hiện lên với vẻ đẹp toàn mĩ, tràn trề nhất: tuần tháng mật, hoa của đồng nội xanh rì, lá của cành tơ phơ phất, yến anh này đây khúc tình si, anh sáng,… Một bức tranh tuyệt đẹp được thi sĩ Xuân Diệu vẽ lên, đó là bức tranh có sự hòa giải và hợp lý của sắc tố (xanh rì), âm thanh (khúc tình si) và ngập tràn ánh sáng. Đây quả là một thiên đường. Vẻ đẹp này sẽ không còn phải ở đâu xa, mà nó ở ngay đây, hiện hữu trong môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường này. Đây cũng là cái đích mà Xuân Diệu muốn hướng người đọc đến, tiên cảnh bồng lai không phải chỉ có ở trong tưởng tượng, mà nó có ở ngay đây, tại mặt đất này. Đang vui sướng, yêu đời, sống quay quồng, gấp gáp là vậy, nhưng giọng thơ Xuân Diệu như bị trùng xuống ở câu thơ tiếp theo:“Tôi sung sướng. Nhưng vội vàng một nửa/ Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân”. Câu thơ bị bẻ làm đôi, khi thi nhân nhận ra sự chảy trôi của thời hạn, con người lo ngại, sợ hãi trước bước đi của thời hạn, nó chẳng đợi chờ tuổi xuân của bất kể ai, bất kể sự vật nào:“Con gió xinh thì thào trong lá biếc/ Phải chăng hờn vì nỗi phải bay đi?/ Chim rộn rang bỗng đứt tiếng reo thi/ Phải chăng sợ độ phai tàn sắp sửa”. Trước bước đi không ngừng nghỉ của thời hạn, ông không hề tạm ngưng ở khao khát tắt nắng buộc gió mà sống vội sống gấp đang trở thành hành vi:


    “Mau đi thôi! Mùa chưa ngả chiều hôm



    – Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!”


    Đoạn thơ nồng nàn, cháy bỏng nhất, thể hiện mạnh nhất khao khát, ước muốn sống vội, sống gấp của thi nhân. Nhịp thơ nhanh, gấp gáp, biểu lộ của cảm xúc dâng trào. Ông muốn ôm toàn bộ sự sống, dùng hàng loạt động từ mạnh theo Lever tăng tiến:ôm, riết, sayđể tận thưởng môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường bằng mọi giác quan. Từ ôm một cử chỉ thân thiện, riết lại mạnh bạo, mạnh mẽ và tự tin hơn đến say thì đã ở độ quyến luyến, nồng nàn và ở đầu cuối là thâu hết mọi vẻ đẹp của ngày xuân, tuổi trẻ, tình yêu vào tâm hồn thi nhân. Ông mở toàn bộ những giác quan để tận thưởng tận độ mọi thanh sắc của đời sống và câu thơ ở đầu cuối đã thể hiện trọn vẹn cảm xúc của ông:“Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi”.


    Tác phẩmVội vàngđã thể hiện một cách khá đầy đủ, trọn vẹn nhất lối sống, ý niệm sống “vội vàng” của Xuân Diệu. Ông sống vội vàng để tận thưởng hết vẻ đẹp, để góp sức hết tuổi xuân cho cuộc sống này. Đó là một nhân sinh quan, lối sống lành mạnh.“Thơ Xuân Diệu là một nguồn sống rào rạt trước đó chưa từng thấy ở chón nước non lặng lẽ này”(Hoài Thanh)


    Đề bài: Phân tích ý niệm sống “vội vàng” của Xuân Diệu qua bài thơ “Vội vàng”Bài làm


    Nhà thơ được Hoài Thanh nhìn nhận là “Nhà thơ tiên tiến và phát triển nhất trong những nhà thơ mới” chính Xuân Diệu không còn ai khác. Thơ ông là một nguồn sống dào dạt tràn trề xuân sắc xuân tình của một thi nhân yêu say đắm tình yêu, cuộc sống và biết trân trọng, tận thưởng vẻ đẹp môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường. Tiêu biểu cho phong thái thơ Xuân Diệu là bài thơ “Vội vàng” thể hiện ý niệm sống vội vàng rất mới mẻ, có ý nghĩa. Vậy tại sao Xuân Diệu lại đã có được điều này ta cùng tìm hiểu bài thơ để làm rõ lối sống vội của thi nhân.


    Vội vàng là một tính từ để chỉ sự nhanh gọn, gấp gáp. Theo Xuân Diệu sống vội là sống nhanh, sống gấp để tận lực góp sức, tận tâm tận thưởng, thưởng thức vẻ đẹp tạo hóa ban tặng. Sống vội vàng trong ý niệm của ông là lối sống tích cực khác với cách sống gấp của một số trong những bạn trẻ lúc bấy giờ vội đuổi theo giá trị vật chất, vội sống để thưởng thức mà quên mất thao tác, vội đuổi theo xu thế thời thượng mà sa đà vào lối sống xấu đi vô nghĩa. Chính ý niệm vội vàng của Xuân Diệu đã thức tỉnh cho ai này đã lầm lối, mở đường cho ai đang bơ vơ đi tìm lẽ sống đích thực.


    Vậy tại sao Xuân Diệu lại đã có được lối sống mang ý nghĩa nhân sinh thâm thúy như vậy? Ông là nhà thơ luôn khao khát giao hòa, giao cảm với cuộc sống, yêu tha thiết sự sống xung quanh mình. Xuân Diệu phát hiện ra vẻ đẹp tạo hóa ban tặng cho toàn bộ chúng ta, thi sĩ như người hướng dẫn viên du lịch du lịch đưa ta du ngoạn ngắm cảnh đẹp hết chốn nọ đến chỗ kia: là vẻ đẹp của ong bướm trong tuần tháng mật, hoa của đồng nội xanh rì, lá của cành tơ phơ phất, khúc tình si của yến anh, ánh sáng chớp hàng mi, thần Vui gõ của mỗi sáng sớm và tuyệt vời nhất là vẻ đẹp của tháng giêng được thi sĩ so sánh ngon như cặp môi gần của tình yêu. Những vẻ đẹp ấy không phải tìm ở đâu xa mà nó là “buổi tiệc ngon”, là chốn bồng lai tiên cảnh giữa trần gian. Nó không phải là vẻ đẹp đặc trưng cho một vùng quê như thơ Nguyễn Khuyến, Hàn Mặc Tử hay vẻ đẹp “Tràng giang” của Huy Cận mà vạn vật thiên nhiên trong thơ Xuân Diệu có ở bất kể nơi nào, vùng quê nào bởi nét trẻ trung bình dị xung quanh ta. Thi nhân sung sướng tận thưởng, thỏa mãn nhu cầu chìm đắm trong vạn vật thiên nhiên nhưng ông cũng “vội vàng một nửa”, ông bồi hồi nuối tiếc cảnh sắc đất trời trong những phút giây căng tràn nhựa sống trong khoảnh khắc tươi đẹp khi xuân sang.


    Thi sĩ sống vội vàng là bởi ông nhận ra quy luật trôi chảy khắc nghiệt và sự tàn phá của thời hạn. Nếu như trong văn học trung đại những nhà thơ ý niệm thời hạn là tuần hoàn, xoay vòng còn riêng với Xuân Diệu đó là thời hạn tuyến tính một đi không trở lại: “Xuân đương tới nghĩa là xuân đương qua/ Xuân còn non nghĩa là xuân sẽ già/ Mà xuân hết nghĩa là tôi cũng mất”. Nếu người khác cảm nhận ngày xuân qua đi khi hạ đến còn nhà thơ không cần đợi nắng đến mới hoài xuân mà ông nuối tiếc ngày xuân trong cả những lúc nó đang hiện hữu. Đối với ông xuân đang tới nghĩa là đang qua, xuân còn non rồi cũng già, thậm chí còn là xuân hết nhà thơ cũng mất. Xuân Diệu yêu quý ngày xuân của vạn vật thiên nhiên đất trời, màu xuân của tuổi trẻ với ông tuổi trẻ qua đi cuộc sống trở nên vô nghĩa. Tuổi trẻ là quãng thời hạn tươi đẹp, ý nghĩa, niềm sung sướng nhất của đời người. Câu thơ mang ý nghĩa nhân sinh thâm thúy tác giả như muốn gửi gắm lời nhắn nhủ đến bạn đọc hãy biết trân trọng từng khoảnh khắc của thời hạn, nhất là mấy năm ngắn ngủi thanh xuân, khoảng chừng thời hạn ấy ta có sức mạnh thể chất, có ý chí, có niềm tin và có thời cơ để thử thách bản thân, khiến cho mình được “thất bại” để thấy cuộc sống có ý nghĩa vô cùng. Nhà thơ ám ảnh trước sự việc tàn phá của thời hạn làm cho mọi vật đều được nhân hóa hiện hữu lên như con người cũng biết buồn vui, tủi hờn, đều biết lo sợ bởi khoảnh khắc qua đi của ngày xuân. Nên kết thúc cho mạch cảm xúc là thán từ ôi và dấu chấm than, cùng với dấu ba chấm diễn đạt ý chưa nói hết thể hiện tâm trạng nuối tiếc đến tột cùng của tác giả: “Chẳng bao giờ, ôi! Chẳng bao giờ nữa…”


    Vì cảnh sắc trời xuân quá đẹp nên nhà thơ muốn “tắt nắng”, “buộc gió” muốn can thiệp vào quy luật của tạo hóa để lưu giữ hương sắc tươi đẹp của đất trời. Đó là một ước muốn táo bạo, nghe có vẻ như phi lí nhưng đứng trong tình hình, tâm trạng thi nhân ta mới thấy nó có nghĩa có lí vô cùng. Thi nhân đang tiếc nuối cho thanh xuân của đất trời và con người nên cất tiếng lôi kéo “Mau đi thôi! Mùa chưa ngả chiều hôm” ta đã từng phát hiện lời thúc giục ấy trong câu thơ: “Mau với chứ vội vàng lên với chứ/ Em em ơi, tình non sắp già rồi”. Lúc nào trong tâm thức Xuân Diệu cũng muốn hưởng trọn thanh sắc của vạn vật thiên nhiên, ông muốn ôm, muốn riết, muốn say, muốn thâu và tột đỉnh là muốn cắn vào xuân hồng. Hàng loạt những động từ được sắp xếp theo mức độ tăng tiến đã cho toàn bộ chúng ta biết khao khát cháy bỏng của nhà thơ muốn hòa tâm hồn, tan chảy vào vạn vật thiên nhiên để tận thưởng trọn vẹn. Nếu không phải một con tình nhân tha thiết môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường, say đắm trước vẻ đẹp của đất trời làm thế nào hoàn toàn có thể viết nên những vần thơ tuyệt mĩ như vậy. Chưa có một hồn thơ nào mà vạn vật thiên nhiên lại rạo rực tràn trề sức sống mãnh liệt như trong bài thơ “Vội vàng”.


    Như vậy qua tác phẩm ta hoàn toàn có thể thấy được ý niệm sống vội vàng tích cực đáng để ngưỡng mộ và học tập. Qua đó tác giả đã cho em cũng như bạn đọc những giá trị nhân sinh thâm thúy. Học xong bài thơ em nhận thức giá tốt trị của thời hạn, vẻ đẹp của môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường không phải ở chốn thần tiên xa vời mà hiện hữu ngay trong thường nhật. Xuân Diệu cho em biết thế nào là sống có ích, có nghĩa, biết nỗ lực hết mình cho tuổi trẻ ngắn ngủi, biết góp sức sức mình cho quê nhà và biết tận thưởng môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường tươi đẹp.


    Quan niệm sống vội vàng của Xuân Diệu có ý nghĩa thâm thúy với cuộc sống, tồn tại lâu bền với thời hạn và luôn đúng trong mọi thời đại đặc biệt quan trọng với những bạn trẻ đúng như nhận xét của Hoài Thanh: “Xuân Diệu tiên tiến và phát triển nhất trong những nhà thơ mới – nên chỉ có thể những người dân còn trẻ mới thích đọc Xuân Diệu, mà đã thích thì phải mê”.


    Chúc bạn học tốt!!!



  • Answers ( )


  • khanhngan

    sống trong tân tiến nên phải có nhiều điều kiện dể tăng trưởng tuy nhiên quá nhiều lời phê phán



  • diepbich

    Những câu thơ mạnh bạo, gấp gáp, giục giã như một dòng suối ào ạt tuôn chảy, tưởng chừng ngôn từ xô đẩy vào nhau, chen lấn nhau khiến cho kịp mạch cảm xúc đang bừng lên sôi sục của nhà thơ. Những tiếng “ta muốn” láy đi láy lại mãi như một điệp khúc bất tận để xác lập niềm khao khát cháy bỏng muốn sống đến tận cùng cảm hứng của Xuân Diệu. Một loạt điệp từ được sử dụng theo mức độ tăng dần của khao khát: muốn ôm – muốn riết – muốn say – muốn thâu – muốn cắn thể hiện tam trạng si mê đến cuồng nhiệt. Trong một câu thơ mà có đến ba hư từ “và” chứng tỏ Xuân Diệu nồng nhiệt đến rối rít, nôn nả, như muốn cùng lúc dang tay ôm hết cả vũ trụ, cả cuộc sống, ngày xuân vào lòng mình. Sống như vậy với Xuân Diệu mới thực là sống, mới đi đến tạn cùng của niềm niềm sung sướng được sống.


    Cho chuếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sáng,
    Cho no nê thanh sắc của thời tươi


    Hạnh phúc của yếu tố sống là mùi thơm, ánh sáng, thanh sắc. Tận hưởng cuộc sống đó đó là có dược cảm nhận về những điều đó ở độ tràn trề nhất. Xuân Diệu muốn tận thưởng môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường cho tới “no nê”, “chuếnh choáng”, “đã đầy”. Trong niềm cảm hứng ở độ cao nhất, Xuân Diệu nhận ra cuộc sống, ngày xuân như một chiếc gì quý nhất, trọn vẹn như một trái đời đỏ hồng, chín mọng, thơm ngát, ngọt ngào, khiến cho nhà thơ tận thưởng trong niềm khao khát cao độ:


    Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi


    Câu thơ là đỉnh điểm của những khao khát sống, của tình yêu sống rạo rực trong trái tim nồng cháy của Xuân Diệu.


    Bài thơ Vội vàng thể hiện tam trạng đắm say bồng bột của một tấm lòng ham sống mãnh liệt. Bài thơ còn thể hiện một ý niệm sống sống gấp gáp vội vàng tận thưởng những niềm sung sướng trần thế, một ý niệm sống tích cực so với đương thời. Bài thơ là một sáng tác tiêu biểu vượt trội cho phong thái thơ tươi tắn tươi mới của “nhà thơ của tình yêu”, bài thơ rất tự do, hình ảnh giàu sức gợi, giàu nhạc điệu và cách liên tưởng rất tân tiến. Tâm trạng yêu đời, yêu sống đến cuồng nhiệt trong tác phẩm xác lập tư tưởng nhân văn của nhà thơ. Cho đến nay, nội dung thúc giục mọi người sống có nghĩa trong môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường thực tại của bài thơ vẫn còn đấy bao ý nghĩa với thế hệ trẻ.


    nhớ chọn mình là câu vấn đáp hay nhất


    nhớ vote 5 sao


    chúc bạn học tốt




  • So sánh ý niệm sống trong bài Vội vàng và Từ ấy


    [Văn mẫu 11] So sánh đoạn thơ trong bài vội vàng và từ ấy để làm rõ ý niệm sống cũng như quan điểm nhận môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường của Xuân Diệu và Tố HữuMục lục nội dung


    • 1. Đề bài

    • 2. Dàn ý so sánh

    So sánh đoạn thơ trong bài Vội vàng và Từ ấy để thấy những điểm giống và rất khác nhau trong phong thái viết thơ của hai tác giả, ý niệm sống cũng như quan điểm nhận môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường có điều gì đặc biệt quan trọng.


    Có thể bạn quan tâm


    : Bài văn so sánh cái tôi trong bài thơ Vội vàng và Tràng Giang


    Đề bàiso sánh đoạn thơ trong Vội vàng và Từ ấy


    So sánh hai đoạn thơ trong bài Vội vàng và Từ ấy


    “Ta muốn ôm


    Cả sự sống mới khởi đầu mơn mởn,


    Ta muốn riết mây đưa và gió lượn,


    Ta muốn say cánh bướm với tình yêu


    Ta muốn thâu trong một chiếc hôn nhiều


    Và non nước, và cây, và cỏ rạng,


    Cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sáng,


    Cho no nê thanh sắc của thời tươi,


    – Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!”


    (Vội vàng – Xuân Diệu)


    “Tôi buộc lòng tôi với mọi người


    Để tình trang trải với trăm nơi


    Để hồn tôi với bao hồn khổ


    Gần gũi nhau thêm mạnh khối đời.


    Tôi đã là con của vạn nhà


    Là em của vạn kiếp phôi pha


    Là anh của vạn đầu em nhỏ


    Không áo cơm, cù bất cù bơ…”


    (Từ ấy – Tố Hữu)


    Dàn ý so sánhđoạn thơ trong bài Vội vàng và Từ ấy


    1. Giới thiệu


    – Giới thiệu về 2 tác giả và 2 tác phẩm


    – Nhận xét chung: Hai đoạn thơ trích từ hai bài thơ của hai tác giả đã nêu lên ý niệm sống tích cực, đẹp tươi của một nhà thơ Mới và một nhà thơ cách mạng tiêu biểu vượt trội nhất của nền thi ca Việt Nam tân tiến.


    2. Cảm nhận đoạn thơ trong bài thơ “Vội vàng” (Xuân Diệu)


    Về nội dung: Quan niệm sống của Xuân Diệu xuất phát từ tình yêu môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường, con người tha thiết và một cảm quan đặc biệt quan trọng về thời hạn. Vẻ đẹp môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường trong cái nhìn của nhà thơ hiện ra với những hình ảnh vô cùng đẹp tươi : mây đưa, gió lượn, cánh bướm, tình yêu, cỏ tỏa sáng trong nắng. Nhà thơ đã nhân hoá những vẻ đẹp vạn vật thiên nhiên đó để nó mang hương sắc của tuổi xuân, tuổi trẻ. Tuy nhiên, những vẻ đẹp ấy sẽ phai tàn cùng với việc trôi chảy của thời hạn. Vì vậy, sống là phải dữ thế chủ động, hết mình, đắm say, mãnh liệt, thức nhọn mọi giác quan để tận thưởng toàn bộ những vẻ đẹp của môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường, của nụ cười, tình yêu và niềm sung sướng. Chú ý phân tích những từ : ôm-riết-say- thâu-hôn-cắn và điệp từ ta muốn để thấy rõ cảm xúc ham hố, vồ vập cả nhà thơ trước vẻ đẹp môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường trần gian.


    Về nghệ thuật và thẩm mỹ và làm đẹp: Góp phần thể hiện nội dung cảm xúc của đoạn thơ, nhà thơ đã sử dụng thành công xuất sắc những câu thơ tự do mang điệu nói, nhịp thơ dồn dập, lôi cuốn; cách sử dụng những động từ táo bạo, mới mẻ; phép lặp từ… để khắc hoạ ước muốn giao cảm tận độ vô biên của thi sĩ với môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường.


    3. Cảm nhận đoạn thơ trong bài “Từ ấy” (Tố Hữu)


    Về nội dung: Quan niệm sống và cũng là ý niệm nghệ thuật và thẩm mỹ và làm đẹp của Tố Hữu thể hiện trong đoạn thơ là kết quả của yếu tố giác ngộ lí tưởng cộng sản. Nó đã chỉ rõ con phố đời và con phố nghệ thuật và thẩm mỹ và làm đẹp của nhà thơ là phải đứng vào hàng ngũ những người dân lao động để gắn bó, cùng chiến đấu vì lí tưởng cộng sản. Tố Hữu ý niệm : sống là tự nguyện đặt cái “tôi” của tớ trong quan hệ gắn bó với quần chúng nhân dân. Tâm hồn thi sĩ trải rộng với cuộc sống, cùng hoà nhịp, đồng cảm với những con người đau khổ như những người dân ruột thịt. Sống là chiến đấu, là hi sinh vì sự nghiệp cách mạng, vì quần chúng, quả đât cần lao. (Chú ý phân tích những từ : “tôi buộc”, “tôi đã là con”, “là anh”, “là em”, “trăm nơi”, “hồn khổ”, “vạn nhà”, “kiếp phôi pha”…)


    Về nghệ thuật và thẩm mỹ và làm đẹp: Góp phần thể hiện nội dung cảm xúc của đoạn thơ, nhà thơ đã sử dụng thành công xuất sắc phép lặp, những từ ngữ giàu tính tạo hình, biểu cảm ngôn từ thơ giàu nhạc điệu, nhịp thơ dồn dập, mạnh mẽ và tự tin….


    4. Những điểm tương đương và khác lạ của hai đoạn thơ


    – Nét tương đương giữa Vội vàng và Từ ấy


    • Hai đoạn thơ đều thể hiện ý niệm sống tích cực, đẹp tươi của một thế hệ tuổi trẻ được thức tỉnh ý thức thành viên, khát khao được xác lập mình bằng một môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường có ý nghĩa. Đó là lẽ sống cao đẹp của những con người gắn bó với cuộc sống, với nhân dân, giang sơn.

    • Hai nhà thơ đã vận dụng những thành tựu nghệ thuật và thẩm mỹ và làm đẹp của công cuộc tân tiến hóa thơ ca đương thời.

    – Sựkhác biệtquan niệm sống cũng như quan điểm nhận môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường của Xuân Diệu và Tố Hữu


    • Đoạn thơ của Xuân Diệu thể hiện ý niệm sống của một nhà thơ Mới. Nó thể hiện sự trân trọng của nhà thơ với vẻ đẹp môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường, tuổi trẻ, nụ cười, niềm sung sướng ở cuộc sống. Đó là một ý niệm giàu giá trị nhân văn.

    • Đoạn thơ của Tố Hữu nêu lên lẽ sống của một nhà thơ cách mạng đã nhận được thức thâm thúy mối liên hệ giữa thành viên mình với quần chúng lao khổ để chiến đấu vì một lí tưởng chung. Đó là lẽ sống cao đẹp của con người ưu tú khi được giác ngộ cách mạng.

    Bài văn mẫu hay so sánh đoạn thơ trong bài Vội vàng và Từ ấy


    Trong văn đàn Việt Nam, khi nhắc tới Xuân Diệu người ta thường nghĩ đến một hồn thơ tự do, bay bổng với những điều kì khôi, ngỡ ngàng, mới mẻ còn khi nhắc tới nhà thơ Tố Hữu, người đọc lại nghĩ ngay đến những vần thơ chính trị, thời cuộc nhưng đậm màu dân tộc bản địa, dễ đi vào lòng người. Khi nói về tư tưởng hòa nhập và khát vọng sống, mỗi nhà thơ lại sở hữu những quan điểm và cách thể hiện riêng. Có thể tìm hiểu điều này qua hai đoạn thơ trong hai bài Vội vàng của Xuân Diệu và Từ ấy của Tố Hữu.


    Vội vàng, Xuân Diệu thể hiện một triết lí sống vội vã, cháy bỏng, cuồng nhiệt với thanh xuân với tuổi trẻ. Nhà thơ nhận định rằng tuổi trẻ là thời hạn tươi đẹp tuyệt vời nhất của cuộc sống cũng như ngày xuân đến trong đất trời, vạn vật rực rỡ, bung nở. Thế nhưng ngày xuân của đất trời thì vẫn tuần hoàn, xuân qua xuân lại lại còn ngày xuân của đời người thì chỉ có một lần, nếu con người không biết sống hết mình, sống tận thưởng tuổi xuân thì toàn bộ chúng ta đang tiêu tốn lãng phí cuộc sống của tớ. Hiểu được thực tại ấy, nhà thơ thấy trân quý, khao khát kéo dãn thanh xuân của tớ, muốn được sống hết mình, được góp sức, được tận thưởng để môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường trở nên ý nghĩa hơn. Nhà thơ đã sử dụng hàng loạt động từ, tính từ mạnh: ôm, riết, say, thâu, chếnh choáng, đã đầy… để thể hiện tâm trạng và khao khát ấy của tớ mình. Ông muốn được sống đúng với bản năng, với khát vọng của tớ, được hòa nhập với vạn vật thiên nhiên đất trời, được thả mình trong số đó để tận thưởng và lưu giữ vẻ đẹp của xuân hồng. Nhà thơ đã cảm nhận vạn vật thiên nhiên môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường bằng vẻ đẹp tươi xanh đầy sức sống nhất của nó, từ đó thúc giục con người hãy sống vội vàng, ý nghĩa hơn với thanh xuân với cuộc sống.


    Còn ở bài thơ Từ ấy, đấy là tác phẩm được tác giả viết khi ông vinh dự và tự hào được đứng trong hàng ngũ của Đảng Cộng Sản Việt Nam. Nhà thơ bày tỏ niềm tự hào ấy bằng những ngôn từ và cảm xúc rung động đến bổi hổi và rạo rực. Đồng thời cũng từ đây, nhà thơ ý thức được trách nhiệm và trách nhiệm và trách nhiệm của tớ riêng với nhân dân với giang sơn khi đã là một người đảng viên. Nhà thơ buộc mình phải mở lòng, phải hòa nhập với toàn bộ mọi người, không xa rời quần chúng nhân dân mà luôn gần dân, hiểu dân, gắn bó với dân, giúp dân nói lên nguyện vọng của tớ. Người đảng viên là người đại diện thay mặt thay mặt cho quyền lợi và tiếng nói của những con người cùng khổ, do đó họ không thể để mình xa cách cao cao tại vị mà phải để mình ở trong dân. Nhà thơ tự nhận mình là con, là em, là anh của vạn người, vạn nhà để nhấn mạnh yếu tố trách nhiệm và trách nhiệm và trách nhiệm ấy của tớ. Từ nay, môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường của ông hoàn toàn gắn bó ngặt nghèo với nhân dân, ông phải trở thành một người tiên phong, dẫn bước, luôn kề cận, sát cánh cùng nhân dân trong con phố đấu tranh cách mạng. Đó là một tư tưởng sống góp sức, sống hòa nhập rất phù phù thích hợp với tình hình và thời đại của nhà thơ.


    Như vậy hoàn toàn có thể thấy tư tưởng chủ yếu trong khổ thơ của Xuân Diệu là cách sống hòa tâm hồn, hòa nhập với vạn vật thiên nhiên đất trời, tận thưởng tuổi trẻ sống hết mình, sống ý nghĩa riêng với thanh xuân ngắn ngủi. Còn riêng với Tố Hữu, đó là tư tưởng sống hòa nhập với con người, thân thiện, gắn bó mật thiết với con người để con người cùng nhau tiến lên. Cả hai tư tưởng này thường rất đúng đắn, nó giáo dục khuyến khích con người hãy biết mở lòng, biết sống hết mình. Dù là có sự rất khác nhau do toàn cảnh và ý nghĩa chủ đề nhưng đây đều là hai tác phẩm xuất sắc nói lên những tư tưởng sáng suốt, có ý nghĩa trong cả tiến trình thời hạn và là bài học kinh nghiệm tay nghề thâm thúy cho toàn bộ thế hệ ngày này.


    Xem thêm:Sơ đồ tư duy Vội vàng


    ——–


    Trên đấy là bài văn so sánh đoạn thơ trong bài Vội vàng và Từ ấy mà Đọc tài liệu biên soạn với mong ước giúp những em phân biệt được phong thái sáng tác, những điểm khác lạ hay tương đồngcảm nhận về khát vọng sống của hai tác giả Xuân Diệu và Tố Hữu, thông qua đó giúp những em học tốt hơn trong quy trình học bộ môn văn mẫu lớp 11.


    Cập nhật ngày 17/09/2022 – Tác giả: GiangdhBạn còn yếu tố gì do dự?Vui lòng phục vụ thêm thông tin để chúng tôi giúp bạn HủyGửi


    I. Dàn ý phân tích bài thơ vội vàng của Xuân Diệu (Chuẩn)


    1. Mở bài:


    – Giới thiệu tác giả, tác phẩm.


    2. Thân bài:


    a. Cái tôi trữ tình đầy mới mẻ:
    – Muốn “tắt nắng”, “buộc gió” để lưu giữ lại những vẻ đẹp bình dị đang trình làng ở cuộc sống.
    – Cái tôi táo bạo, mạnh mẽ và tự tin, muốn thay đổi cả quy luật của tạo hóa để lưu giữ vẻ đẹp của trần thế.
    => Thể hiện tấm lòng yêu tha thiết của Xuân Diệu riêng với môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường, với vạn vật thiên nhiên ngày xuân, mà sâu xa là yếu tố tiếc nuối, sợ hãi bản thân không so kịp với bước chân của tạo hóa…(Còn tiếp)


    >> Xem Dàn ýphân tích bài thơ vội vàng của Xuân Diệu khá đầy đủ tại đây.


    Video hướng dẫn ý niệm sống của xuân diệu



    Mẹo Phương pháp phân tích bài thơ, đoạn thơ đạt điểm trên cao


    I. Dàn ýPhân tích Vội vàng để thấy ý niệm sống của Xuân Diệu


    1. Mở bài


    – Dẫn dắt yếu tố: Tuổi trẻ là khoảng chừng thời hạn đẹp tuyệt vời nhất của con người và một khi đã trôi đi thì không bao giờ quay trở lại…
    – Nêu yếu tố: Bài thơ Vội vàng đã thể hiện quan điểm sống tích cực của Xuân Diệu: Trân trọng thực tại, sống hết mình, sống trọn từng phút giây của cuộc sống.


    2. Thân bài


    a) Chân lí sống thể hiện qua nhan đề tác phẩm
    – “Vội vàng”: Sống hết mình để tận thưởng vẻ đẹp của trời đất, sống mà không chần chừ để phí quá nhiều thời hạn nhưng không nghĩa là sống hời hợt bỏ qua nhiều thứ; sống là phải ghi nhận thưởng thức và biết yêu thương.
    b) Phân tích rõ ràng tác phẩm
    – “Tôi muốn… bay đi”: Khao khát mãnh liệt vượt qua số lượng giới hạn của con người: “tắt nắng, buộc gió” để giữ lại sắc tố và mùi hương, để tận thưởng trọn vẹn vẻ đẹp của đất trời.
    – “Của ong bướm… môi gần: Xuân Diệu vẽ lên cả một thiên đường tràn ngập âm thanh và sắc màu…(Còn tiếp)


    Xem Thêm : Dàn ýPhân tích Vội vàng để thấy ý niệm sống của Xuân Diệu


    phan tich voi vang de thay quan niem song cua xuan dieu


    Phân tích Vội vàng để thấy ý niệm sống của Xuân Diệu


    Reply

    3

    0

    Chia sẻ


    Chia Sẻ Link Down So sánh ý niệm sống vội vàng của Xuân Diệu và ý niệm sống chậm của phát giáo miễn phí


    Bạn vừa Read Post Với Một số hướng dẫn một cách rõ ràng hơn về Clip So sánh ý niệm sống vội vàng của Xuân Diệu và ý niệm sống chậm của phát giáo tiên tiến và phát triển nhất Chia SẻLink Download So sánh ý niệm sống vội vàng của Xuân Diệu và ý niệm sống chậm của phát giáo Free.



    Thảo Luận vướng mắc về So sánh ý niệm sống vội vàng của Xuân Diệu và ý niệm sống chậm của phát giáo


    Nếu sau khi đọc nội dung bài viết So sánh ý niệm sống vội vàng của Xuân Diệu và ý niệm sống chậm của phát giáo vẫn chưa hiểu thì hoàn toàn có thể lại Comments ở cuối bài để Admin lý giải và hướng dẫn lại nha

    #sánh #quan #niệm #sống #vội #vàng #của #Xuân #Diệu #và #quan #niệm #sống #chậm #của #phát #giáo

*

Đăng nhận xét (0)
Mới hơn Cũ hơn

Responsive Ad

/*! Ads Here */

Billboard Ad

/*! Ads Here */